Sủng Thê Chi Đạo – Chương 37 + 38


< SỦNG THÊ CHI ĐẠO >

― 宠妻之道 ―

Tác giả: Duẫn Gia < 尹琊 >

Edit: Yeye

Beta: Cỏ

☆☆☆

/37/.  Thăm dò.

Ngày hôm sau, Đường Hiểu thức dậy từ rất sớm.

Khi xuống lầu vừa đúng lúc gặp Cốc Tu Cẩn đang ăn điểm tâm ở phòng khách, bởi vì đã nghĩ thông suốt, cho nên cậu cũng không giống như ngày hôm qua vừa nhìn thấy Cốc Tu Cẩn đã xấu hổ, mà là tươi cười sáng lạn chúc anh buổi sáng tốt lành.

Thấy tâm tình của cậu dường như tốt lên rất nhiều, Cốc Tu Cẩn cũng rất cao hứng, liền bảo Trương quản gia mang bữa sáng hôm nay đã chuẩn bị cho cậu ra.

Bởi vì Đường Hiểu cần bổ sung nhiều dinh dưỡng, cho nên thức ăn của hai người cũng không giống nhau.

Khó được một buổi sáng gặp mặt Cốc Tu Cẩn, Đường Hiểu còn đặc biệt đưa anh tới cửa, đứng ở cửa nhìn theo, Cốc Tu Cẩn một tay cầm túi công văn, ngay cả sườn mặt cũng thật anh tuấn.

Khóe miệng Đường Hiểu không tự chủ mà kéo lên một độ cong, “Học trưởng, trên đường cẩn thận!”

Cốc Tu Cẩn quay đầu lại, khóe miệng cũng nhịn không được khẽ cong lên, “Tôi sẽ cẩn thận, cậu cũng nhớ phải nghỉ ngơi nhiều hơn, thời gian lên mạng không được quá lâu.”

Đường Hiểu gật gật đầu.

Sau đó Cốc Tu Cẩn liền đi làm.

Nhìn thấy xe của Cốc Tu Cẩn rời khỏi biệt thự, Đường Hiểu ngốc nghếch cười rộ lên, loại này cảm giác chân thật này rất tốt, xem ra những gì Rung động nói thật đúng, thích một người trước tiên liền muốn hòa nhập vào cuộc sống của người đó.

Nghĩ vậy, cậu lập tức trở về phòng lên mạng, chuẩn bị nói chuyện này cho Rung động nghe.

Trương quản gia đang ở phòng khách chỉ huy người hầu thu dọn đồ đạc, nhìn thấy bóng lưng của cậu, từ ái cười cười, từ sau khi Đường thiếu gia vào biệt thự ở, trong biệt thự liền dường như có thêm nhiều sức sống, thời gian đại thiếu gia về nhà cũng trở nên sớm hơn, nụ cười trên mặt cũng rất nhiều, đây quả là chuyện tốt nha!

***

Vốn dĩ Rung động tên thật là Khúc Ngư, một cái tên rất đặc biệt, cậu ta đang làm ở một công ty trò chơi, là một kỹ sư thiết kế đồ họa, cụ thể là công ty nào thì cậu ta chưa nói, Đường Hiểu cũng biết mỗi người đều có sự riêng tư của mình, cho nên không hỏi thêm.

Bởi vì cần phải vẽ tranh, cho nên Khúc Ngư có một cái máy tính của riêng mình, mỗi ngày đều có thể lên mạng.

Lúc Đường Hiểu login, thời gian còn rất sớm, Khúc Ngư còn vẫn chưa đi làm, mãi đến hơn 10 giờ, hệ thống mới nhắc nhở bạn tốt của cậu Khúc Ngư đã login, Đường Hiểu lập tức gửi tin nhắn cho cậu ta.

“Khúc Ngư, tôi đã làm theo cách thức mà cậu nói, học trưởng anh ấy không có biểu hiện ra bộ dạng phản cảm gì cả.”

“Vậy thì chúc mừng cậu, xem ra vị học trưởng kia rất có hảo cảm với cậu.”

“Vậy kế tiếp tôi phải làm thế nào?”

Hiện giờ tốc độ đánh chữ của Đường Hiểu đã nhanh hơn rất nhiều, bất quá sau khi thân thiết hơn với Khúc Ngư, cậu mới biết việc lúc trước mình nghĩ rằng Khúc Ngư là một người ôn nhu kỳ thật chỉ là ảo giác mà thôi.

“Àh, kế tiếp cậu cần xác định xem học trưởng của cậu là thẳng nam hay là GAY, nếu là GAY thì dễ rồi, con đường truy phu của cậu sẽ thoải mái hơn rất nhiều.”

“Vậy nếu là thẳng nam thì sao?” Đường Hiểu bỏ qua bốn chữ phía sau.

“Vậy thì hơi phiền phức, muốn bẻ cong một thẳng nam cũng khó như là cầm tiền lương ba nghìn tệ đi mua nhà ở vậy. Bất quá cậu đừng quá lo lắng, tuy rằng rất khó, nhưng cũng không có nghĩa là hết cách. Không phải thẳng nam nào cũng đều chán ghét đồng chí, chẳng hạn như tôi có quen biết một người, vốn dĩ anh ta chính là thẳng nam, có một ngày anh ta download AV không cẩn thận biến thành GV, kết quả sau khi xem xong anh ta liền cong.”

“Chuyện này cũng được sao?” Đường Hiểu trừng to mắt, chuyện này cũng quá dễ dàng đi.

“Đúng vậy, cho nên chỉ cần cậu có quyết tâm, không sợ làm không được, tôi dạy cho cậu hai biện pháp. Thứ nhất, cậu có thể thử câu dẫn học trưởng của cậu trước, sau đó quan sát phản ứng của anh ta, nếu anh ta có phản ứng, chứng tỏ anh ta trăm phần trăm là GAY, nếu không có phản ứng, cậu liền thực hiện biện pháp thứ hai, giả vờ không cẩn thận để anh ta xem GV.”

Đường Hiểu 囧囧, bảo cậu đi câu dẫn Cốc Tu Cẩn, lại còn cho anh xem GV? Chuyện này cũng thật kinh khủng a, biện pháp này thoạt nghe thì rất tốt, nhưng cậu có dám làm hay không cũng là một vấn đề.

Đường Hiểu nghĩ nghĩ, vẫn là hỏi lại một lần nữa, “Có biện pháp nào khác hay không?”

Khúc Ngư trầm mặc một hồi, trả lời lại, “Có, không phải cậu rất thích xem phim hay sao, bây giờ trên mạng có không ít bộ phim lấy đề tài đồng tính, cậu có thể mời anh ta cùng xem, sau đó trộm quan sát anh ta.”

“Biện pháp này quả thực không tồi, bất quá tôi không biết có thể xem bộ phim nào, có thời gian cậu tìm giúp tôi một bộ phim được không?” Đường Hiểu tương đối chấp nhận biện pháp này, hơn nữa Cốc Tu Cẩn cũng biết cậu thích xem phim, như vậy sẽ không bị nghi ngờ.

“Cậu chờ một chút, tôi tìm thử xem.” Khúc Ngư gửi xong tin nhắn này liền biến mất, hai phút sau, cậu ta tìm gặp một bộ phim trong máy tính của mình, liền gửi cho Đường Hiểu, “Bộ phim này cũng không tệ, rất nhiều người đã xem qua, kết thúc tuy rằng hai người không được sống bên nhau, nhưng cậu có thể thông qua việc này nói bóng nói gió, quan sát xem học trưởng của cậu cảm thấy đồng chí như thế nào.”

“Cám ơn cậu, Khúc Ngư!” Đường Hiểu click chọn tiếp nhận, tốc độ kết nối internet trong biệt thự Cốc Tu Cẩn rất nhanh, gần 2Gb dữ liệu nhưng chỉ cần vài phút đã tải xong, bất quá cậu cũng không xem, sợ lúc xem cùng Cốc Tu Cẩn sẽ bị lộ.

“Không cần khách sáo với tôi, tôi có chút việc, logout trước nha!”

“Cậu bận việc thì cứ đi làm đi!”

Buổi tối, Đường Hiểu ôm tâm tư khác thường ăn cơm cùng Cốc Tu Cẩn, bởi vì trong đầu đều nghĩ làm thế nào để mời Cốc Tu Cẩn cùng cậu xem phim, cho nên có chút không yên lòng, còn làm chiếc đũa rớt xuống bàn cơm những hai lần.

Cốc Tu Cẩn rốt cục nhịn không được, đánh vỡ không khí quỷ dị trên bàn cơm mở miệng hỏi, “Đường Hiểu, có phải cậu có tâm sự gì hay không, bộ dạng sao lại không yên lòng như vậy?”

Từ lúc Đường Hiểu quen biết Cốc Tu Cẩn đến nay, đây là lần thứ hai cậu nghe anh chủ động mở miệng trên bàn cơm, nhất thời lộ ra biểu tình xấu hổ, cậu không ngờ mình lại lo lắng không yên đến mức độ này, khó trách Cốc Tu Cẩn cũng không thể im lặng mà nhìn.

“Kỳ thật cũng không phải là tâm sự gì, chỉ là… Chỉ là một người bạn của tôi, hôm nay cậu ấy gửi cho tôi một bộ phim, nói là phim này rất hay, bảo tôi có thời gian rảnh thì xem thử, thuận tiện giết thời gian.” Đường Hiểu có chút khẩn trương mà siết chặt đôi đũa trong tay.

Cốc Tu Cẩn quả thật biết cậu rất thích xem phim, dưỡng bệnh mấy ngày nay, cậu cơ hồ đều xem phim điện ảnh, phim truyền hình lại một lần cũng chưa từng liếc mắt qua, liền cười nói, “Một bộ phim liền khiến cậu mất hồn mất vía như vậy, thật sự hay lắm sao?”

Đường Hiểu nhỏ giọng nói, “Người bạn của tôi… Cậu ấy cật lực đề cử tôi xem.”

Cốc Tu Cẩn nói, “Thật sự hay đến vậy sao? Bất quá có muốn xem cũng phải chờ ăn cơm xong đã.”

Đường Hiểu do dự một lúc, thật cẩn thận hỏi, “Học trưởng, anh có muốn cùng xem với tôi hay không?”

Cốc Tu Cẩn ngẩng đầu liền thấy vẻ mặt cậu chờ mong nhìn mình, nhịn không được cười lên.

Đường Hiểu 囧, biết những lời nói của mình có chút đột ngột, vội vàng sửa lại nói, “Nếu anh có việc bận, tôi có thể tự mình xem.”

“Không bận, nếu cậu đã nói muốn xem, tôi sẽ xem cùng cậu.” Cốc Tu Cẩn nói, những lời này kỳ thật không lừa Đường Hiểu, chuyện của công ty, từ trước đến nay anh đều kiên trì làm xong trong ngày, những gì có thể làm liền làm cố gắng làm xong, nếu không xong mới mang về biệt thự, bất quá loại tình huống này rất ít xảy ra.

Cốc Tu Cẩn đột ngột dừng lại nói, “Bất quá nếu cậu xem phim, chẳng phải đến rạp chiếu phim xem sẽ chân thật hơn sao?”

Đường Hiểu ngẩn người, cậu rất ít đến rạp chiếu phim, chỉ đi một lần duy nhất, là lúc còn học đại học. Lúc đó là bị mọi người cùng phòng kéo đi, cảm giác xem phim ở rạp chiếu phim quả thật không tệ, nhưng mà… Cậu do dự một lúc rồi nói, “Người bạn của tôi nói bộ phim này rất cũ, rạp chiếu phim có thể sẽ không còn chiếu nữa. Tôi thì không thành vấn đề, dùng máy tính xem cũng được.”

Nghe cậu nói như vậy, Cốc Tu Cẩn cũng không kiên quyết nữa, “Vậy được rồi.”

Đường Hiểu vui sướng gật đầu, trong lòng trộm vì bản thân mà làm dấu chữ ‘V’. Bước đầu tiên hoàn thành xong một cách bất ngờ, khiến cậu không khỏi càng chờ mong.

Sau khi ăn cơm chiều xong, Đường Hiểu bị Cốc Tu Cẩn bắt buộc đi tắm, cậu nghĩ đến việc xem phim, liền tắm thật nhanh.

Chờ đến khi cậu ôm máy tính đến thư phòng tìm Cốc Tu Cẩn, người nào đó vẫn còn ở trong phòng của mình. Biết bản thân nóng lòng, Đường Hiểu vội vàng kiềm chế tâm tình khẩn trương của chính mình, ngồi trên ghế sôpha chờ anh.

☆☆☆

/38/. Khẩn trương.

Cốc Tu Cẩn không để cậu chờ lâu lắm, lúc Đường Hiểu còn đang ngẩn người liền nhìn thấy anh từ một cánh cửa khác trong thư phòng bước ra.

Trên người anh vẫn còn mặc áo tắm, trên tay đang cầm một cái khăn lông màu trắng lau tóc. Nhìn thấy cậu đã ngồi đợi trên ghế sôpha, không dấu vết giật mình một chút, sau ánh mắt dừng lại trên người cậu, cười nói, “Cậu tắm thật nhanh.”

Đường Hiểu đỏ mặt, cũng không thể nói cho anh biết, là vì muốn nhanh chóng được cùng anh xem phim, cho nên cậu mới cố ý tắm thật nhanh, bất quá đây cũng không phải nguyên nhân chủ yếu.

Không ngờ trong thư phòng còn có một cánh cửa, hơn nữa đây là lần thứ hai cậu chân chính nhìn thấy bộ dáng Cốc Tu Cẩn đi ra từ phòng tắm.

Mái tóc thường ngày được vuốt thẳng hiện tại lại rũ xuống, so với bình thường thiếu đi vài phần cẩn thận và uy nghiêm, nhưng lại nhiều thêm vài phần dịu dàng và gợi cảm, anh tuấn đến mức khiến người khác phải mặt đỏ tim run.

Cốc Tu Cẩn đi tới, ánh mắt dừng lại ở máy tính cậu đặt trên bàn trà, khuôn mặt tuấn tú lộ ra ý cười ôn hòa, “Đường Hiểu, dọn máy tính của cậu đi, chúng ta xuống dưới lầu xem phim.”

“Xem ở đây không được sao?”

Đường Hiểu có chút kinh ngạc, trên lầu và dưới lầu dường như chẳng có gì khác nhau. Lời này chỉ đơn thuần là thể hiện sự nghi hoặc của cậu, xem phim quả thật không nhất định phải xem ở thư phòng.

“Màn hình máy tính quá nhỏ, chúng ta xuống dưới lầu dùng TV LCD màn hình lớn hơn xem.”

Cốc Tu Cẩn vừa nói, vừa đặt chiếc khăn lông lên tay vịn của sôpha, sau đó dẫn đầu đi đến cửa.

Đường Hiểu cúi đầu nhìn nhìn cái máy tính trong tay mình, kỳ thật màn hình của máy tính này không tính là nhỏ, máy tính người bình thường mua dường như đều là 14 inch, mà cái này là 17 inch, bất quá so với TV LCD dưới lầu, quả thật nhỏ hơn gấp ba bốn lần.

Sau khi xuống lầu, Cốc Tu Cẩn nhận lấy máy tính trong tay cậu, sau đó đặt nó bên cạnh TV LCD, sau khi chỉnh sửa liền kết nối máy tính với TV.

Đường Hiểu ở một bên nhìn mà không hiểu ra sao, không đợi cậu suy nghĩ xong, Cốc Tu Cẩn đã chuẩn bị sẵn sàng, kéo cậu ngồi lên trên ghế sôpha. Hai người ngồi cùng một chỗ, ở giữa gần như không có khoảng cách.

Cốc Tu Cẩn cầm điều khiển từ xa nói, “Đường Hiểu, bộ phim kia cậu lưu ở thư mục nào?”

Đường Hiểu lập tức nói tên thư mục ra, bởi vì cậu không thay đổi link download, cho nên thư mục kia rất dễ tìm.

Lúc nhìn thấy bộ phim kia, Đường Hiểu trộm quan sát biểu tình Cốc Tu Cẩn. Thấy anh không có gì khác thường, Đường Hiểu nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vẫn chưa xem qua thì tốt rồi.

Sau khi Cốc Tu Cẩn mở ra bộ phim ra, liền gật đầu nói, “Quả thật là một bộ phim rất cũ.”

Bởi vì là bộ phim đã cũ, cho nên có thể thấy được điều này thông qua chất lượng hình ảnh, hơn nữa trên hình ảnh cũng có ghi lại thời gian quay phim, từ đó đến nay cũng khoảng bảy tám năm.

Đường Hiểu ngồi nghiêm chỉnh, tuy rằng lúc đầu vẫn chưa nhìn ra đây là một bộ phim đồng tính, nhưng mà đối với Đường Hiểu đã sớm biết chuyện này mà nói, đây quả là một sự khiêu chiến tâm lý!

Cậu vô cùng để ý cách nhìn của Cốc Tu Cẩn đối với đồng chí, trong lòng cứ lo lắng không yên, mới vừa ngồi xuống chưa đến năm phút đồng hồ, cậu cơ hồ là mỗi phút liền thay đổi một tư thế.

Cốc Tu Cẩn rốt cục không chịu được, đè lại Đường Hiểu đang định đổi tư thế, thất thanh cười nói, “Đường Hiểu, chỉ xem một bộ phim thôi tại sao cậu lại giống như mắc chứng ADHD (1) vậy, có phải không thoải mái hay không?”

Cảm giác được xúc cảm khi bàn tay của anh đặt lên vai mình, trong lòng Đường Hiểu chỉ có một ý niệm duy nhất, cảm giác thật ấm áp, vội vàng lắc đầu, “Không có, chỉ là tôi rất hồi hộp… Rất hồi hộp về nội dung bộ phim mà thôi.”

“Còn chưa bắt đầu cậu đã hồi hộp, vậy đến đoạn kịch tính, chẳng phải cậu sẽ giống như con khỉ bò lên bò xuống hay sao?” Cốc Tu Cẩn trêu chọc nói.

Đường Hiểu trầm mặc, cậu cũng biết lý do này có chút gượng ép, nhưng nếu không nói như vậy, cậu thật đúng là tìm không được lí do để lấy cớ cho cái chứng ‘ADHD’ của mình.

Đúng lúc này, Trương quản gia mang một đĩa hoa quả đi tới, tức thời giúp cậu hóa giải trận xấu hổ này, đuôi mắt lão quản gia đã lộ ra một vài nếp nhăn, cười ha hả đem thức ăn trong tay đặt xuống nói, “Vừa xem phim vừa có thể ăn vặt, như vậy sẽ không thấy nhàm chán.”

“Cám ơn Trương quản gia.” Đường Hiểu vô cùng cảm kích Trương quản gia, nếu không phải ông xuất hiện đúng lúc, cậu cũng không biết trả lời Cốc Tu Cẩn như thế nào.

Trương quản gia cười cười bước đi, phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.

Đường Hiểu có chút xấu hổ, mang trà và trái cây lên, dùng nĩa Trương quản gia đã chuẩn bị sẵn xuyên qua một khối hoa quả, sau đó não rút đưa tới trước mặt Cốc Tu Cẩn, chờ mong nói, “Học trưởng, anh có muốn ăn hay không?”

Vừa nói xong câu đó bản thân cậu lập tức cứng ngắt, chẳng phải cậu nên đưa đĩa trái cây tới trước mặt Cốc Tu Cẩn sao? Tại sao lại bị não rút như vậy, trình tự làm sai rồi, nhưng mà cậu đã không thể thu hồi lại được nữa.

Cốc Tu Cẩn dừng lại một chút, lúc Đường Hiểu xấu hổ đến gần như run rẩy, anh hơi nghiêng người, há mồm cắn khối hoa quả kia, sau đó nói, “Hơi ngọt.”

Đường Hiểu xem như không còn xấu hổ nữa, nghe được lời nói của anh liền hiếu kỳ hỏi, “Học trưởng anh không thích ăn ngọt sao?”

Cốc Tu Cẩn lắc đầu, “Không thích lắm, quá ngọt không chịu được, thanh đạm một chút thì tốt hơn, trái cây này rất ngọt, có lẽ Trương quản gia chuẩn bị cho cậu đó, cậu ăn đi.”

Đường Hiểu cảm thấy khả năng này không lớn lắm, chuẩn bị cho khách mà không chuẩn bị cho chủ nhà, không giống như việc Trương quản gia sẽ làm, cậu nhìn nhìn đĩa trái cây trong tay, đột nhiên nhãn tình sáng lên, lập tức xuyên vào một khối hoa quả khác, hưng phấn đưa qua trước mặt Cốc Tu Cẩn, “Học trưởng anh xem, đây là trái kiwi, nó không ngọt lắm đâu.”

Cốc Tu Cẩn bị tinh thần bám riết không tha của cậu đánh bại, nâng tay gõ đầu của cậu một cái, “Tập trung xem phim.”

Đường Hiểu bị gõ một cái liền giật mình, lúc này mới nhớ tới mục đích của mình. Nếu không nhờ Cốc Tu Cẩn nhắc nhở, cậu cơ hồ đã quên mất chuyện này.

Bất quá để che dấu xấu hổ có thể phát sinh sau đó, cậu không đặt đĩa trái cây lên bàn lại, mà là đặt lên đùi mình. Tuy rằng làm thế có chút thất lễ, nhưng mà cậu cũng không quản nhiều như vậy.

(1) Hội chứng ADHD: Hội chứng thiếu tập trung và năng động thái quá, hay còn gọi là rối loạn tăng động giảm chú ý (Attention – Deficit Hyperactivity Disorder). 

Hết – Chương 37 + 38.

Tagged: ,

2 thoughts on “Sủng Thê Chi Đạo – Chương 37 + 38

  1. Hoàng đan 17.09.2016 lúc 18:15 Reply

    Cám ơn chủ nhà. Và đặc biệt cám ơn vì phía cuối chương có để là hết chương mấy chương mấy. Tuy chỉ là chi tiết nhỏ nhưng đối với ta lại rất quan trọng. Bởi vì ta xem bằng di động nên thường hay quên mất chương mình đang xem là chương mấy. Mà rà lên đầu hoặc bấm ra coi là chương mấy rất phiền phức. Cũng nhờ chủ nhà tỉ mỉ nên tiện lợi rất nhiều. Cám ơn chủ nhà lắm lắm. Chúc mọi điều tốt lành.

  2. Rei 05.03.2018 lúc 21:53 Reply

    K hiểu sao nhưng khi xem e lại có cảm giác khúc ngư gửi GV 2 tiếng cho tiểu thụ…

Tám nào tám nào~

BL Kiếm Tam

Hoan nghênh mọi người đến với động gei BL Kiếm Tam <3

Snail2618

Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim

Thử Miêu QT

♥ Nơi cung cấp QT cho fan Thử Miêu ♥

Xiaotakara

CHUỘT ĂN MÈO LÀ VƯƠNG ĐẠO

~*~Suriel Aurora~*~

我聽別人說這世界上有一種鳥是沒有腳的,它只能夠一直的飛呀飛呀,飛累了就在風裡面睡覺,這種鳥一輩子只能下地一次,那一次就是它死亡的時候。

Hà Ảnh Cư

Xin vui lòng về trang chủ để xem pass. Các bạn hỏi nhiều quá làm tôi rất mệt =..=

Thử miêu vương đạo muôn năm.

Có tương ngộ, có phân li, hận bất tương phùng. Thoáng yêu thoáng hận như gió thoảng mây bay. Cười ngạo nghễ, khóc bi ai, đời có lúc vui, có lúc buồn. Ai cùng ta đồng sinh cộng tử...!!!

♥ Xuân Hương Cung ♥

❀ 日月为昭 ♥ 白玉为堂 ❀ ♥ ❀ 你是蓝天 ~ 我是白云 ❀ ♥ ❀ 不求和你天长地久 ~ 只要能和你在一起 ❀ [春香]